Mùa
xuân luôn đem lại sự vui vẻ, hạnh phúc cho tất cả loài người,mùa xuân với sắc
trời trong xanh, lung linh những áng mây trời bâng khuâng mơ mộng. Mùa xuân còn
là những hy vọng thần tiên của đôi lứa yêu nhau thủa học trò thấm đẫm
niềm thương nỗi nhớ.Mùa xuân tô điểm cho môi thêm hồng và mắt nâu vàng chan
chứa của những “ nàng” học trò bước vào tuổi biết yêu nhận được tấm thiệp
chúc tết từ một “chàng” chung lớp hoặc chung trường, thậm chí của bất kỳ một
trang “ nam nhân mặc khách ” nào đó gửi tới!
Với tôi, từ khi cảm thấy trái tim mình xôn xao thì cũng là lúc thiệp xuân mê hoặc tôi nhiều nhất.Vào những dịp xuân về tết đến tôi luôn đứng lặng ngắm thật lâu tại các gian hàng trưng bày những cánh thiệp xuân vẽ hoa mai,hoa đào cùng nhiều loại hoa khác rực rỡ, đắm đuối với những dòng chữ Cung chúc tân xuân, Chúc mừng năm mới …Ngắm nhìn nhưng không thể có tiền để mua, đa số học trò ngày ấy chỉ mua giấy, cọ vẽ, bút màu về tự thiết kế tấm thiệp theo ý mình gửi kính chúc thầy cô, bạn thân và nhất là “người ấy” cùng lời chúc xuân văn hoa cảm xúc nhẹ nhàng tùy theo cảm nhận mỗi người,đôi khi chỉ cần sưu tầm ở đâu đó lời chúc hay mình thích là được.
Vậy đó, thủa cách nay gần năm mươi năm có lứa học trò thơ ngây chúc nhau những tấm thiệp xuân lời yêu thương thắm thiết, mong ước yên lành, hạnh phúc.Rồi có những chuyện tình đẹp như mơ, những chuyện tình hò hẹn từ cánh thiệp đầu xuân tưởng chừng thời gian là bất tận, tình yêu là cánh én xuân ngọt ngào đẹp như cổ tích không bao giờ phai nhạt, cho đôi lứa yêu nhau muôn thủa nồng nàn.Và tôi, cánh thiệp đầu tiên từ hắn gửi tới khiến trái tim mình xao động để bắt đầu một cuộc tình lãng đãng chuyện trăng sao, những ngày tháng mộng mơ, những đêm dài nhung nhớ kể cả việc tạm quên trang vở để nhớ nụ cười, ánh mắt và dáng mạnh mẽ của hắn sau những lần hò hẹn.
Những tấm thiệp chúc xuân mỗi thời mỗi khác, ngày xưa giản dị, mộc mạc thì ngày nay công nghiệp hơn hẳn.Hàng loạt tấm thiệp giống nhau nhờ vào kỹ thuật càng ngày càng tinh xảo,màu sắc cũng bắt mắt hơn, thiết kế cũng cầu kỳ hơn mà sao tôi vẫn thấy lạc lõng vô hồn, những tấm thiệp không còn khiến trái tim tôi rộn lên nhịp điệu của khúc ca xuân tình ái, bay bổng trữ tình của thời hoa mộng học trò tan trường nón che nghiêng mái tóc và tà áo dài bay trong gió xuân mát dịu…phía sau có ai kia lặng lẽ theo về xôn xao chiều nắng đổ.Tôi không thể quên kỷ niệm tuổi học trò và cuộc tình nhẹ tênh như gió thoảng cũng đủ ấm khi trời se lạnh,cũng đủ thăng hoa cho trang giấy mỏng manh màu hồng đầy ắp những giòng thơ viết vội bằng màu mực tím thủy chung và màu xanh hy vọng.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét